Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2010

Blog Radio 119: Anh! Em đã về đây! (phần 1)


[Blog.Tivi360.Com]










:dl:

Hôm nay Blog Radio kể cho các bạn nghe một câu chuyện đặc biệt mang tên "Anh! Em đã về đây !"của tác giả blogger Lâm Hồng. Hy vọng câu chuyện sẽ mang lại cho các bạn thật nhiều cảm hứng cho một năm mới, và chúng ta cùng tin rằng trong tình yêu luôn có những điều thật kỳ diệu!
"Anh! Em đã về đây!" là một trong những truyện ngắn nằm trong tuyển tập những truyện ngắn được yêu thích nhất trên Blog Việt 2008 - 2009 - tuyển tập mang tên "Anh sẽ lại cưa em nhé!"được phát hành vào dịp lễ Tình Yêu 14/02 vừa qua. Các bạn đã có cuốn sách này trong tay chưa? Cuốn sách là món quà ý nghĩa dành tặng người bạn yêu thương.
Bây giờ mời các bạn cùng thưởng thức "Anh! Em đã về đây!" - Phiên bản phát thanh với Blog Radio!
Ảnh minh họa: Tác giả (st)
Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 119: Anh! Em đã về đây (phần 1) - Ảnh minh họa: Tác giả (st)
Lời tác giả: Tặng chị của em, chúc gia đình chị mãi mãi hạnh phúc. Đây là món quà em tặng nhận lẽ kỷ niệm ngày cưới của anh chị. I love you so much...
Blog Radio - Một câu chuyện giản dị: Ở nước Mĩ năm 1972, một đôi trai gái yêu nhau. Chàng trai phạm tội, vào tù với lời nhắn “ngày anh về, nếu em tha thứ cho anh thì hãy buộc lên cây Sồi già duy nhất ở quàng trường một dải ruy băng vàng’’. Cô gái ở lại và bặt vô âm tín. Ba năm sau, ngày ra tù, chàng trai dường như đã quên mất lời hẹn ước năm nao và nhớ về người con gái anh yêu lại càng không - vì chàng nghĩ, cô gái ấy đã quên anh rồi… Nhưng, cuối cùng người ta đã thấy một chàng trai khóc nức nở dưới một gốc cây Sồi vàng rực bởi bạt ngàn những dải ruy băng…

Đấy, chỉ có thế thôi! Giản dị như trăm nghìn các câu chuyện tình yêu khác mà chúng ta vẫn thường bắt gặp ở đâu đấy nhưng không hiểu sao, câu chuyện này lại có sức ám ảnh với chị đến vậy, một sức ám ảnh huyền bí, huyền bí đến nỗi chị tưởng như mình đã từng sống trong vương quốc của câu chuyện ấy…
Nhớ ngày nào xem bộ phin Hàn Quốc - bộ phim ấy mang tên gì thì chị không nhớ, nhưng có một điều chị nhớ rất rõ… Khi kết thúc phim, cả màn hình bỗng vàng rực bởi những dải ruy băng bạt ngàn bay trong gió - một cô gái mang “ trái tim của mùa thu’’ đứng giữa những dải ruy băng ấy đợi một chàng trai… Người xem chỉ ồ lên vì vẻ đẹp lãng mạn của nó; riêng chị, chị biết rằng, đằng sau mỗi dải ruy băng còn là cả một tình yêu…

Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 119: Anh! Em đã về đây (phần 1)Ảnh minh họa: by hellolikegoodbye - Mời bạn click vào đây để nghe ca khúc Tie a yellow ribbon round the old oak tree

Buổi sáng nơi vùng cao thật đẹp, sương bảng lảng một mầu trăng trắng, phía bên kia, tiếng sáo của ai đó ngân vi vu…Bên chiếc bàn nhỏ, li café hoà tan tỏa hương thơm quyến rủ, chị ngồi đó thả hồn theo tiếng sáo. Chị lên đây theo dự án cấp phát điện vùng cao của công ty. Lẽ ra, xong dự án là chị đã về, nhưng chị lại xin ở lại. Nhiều người thường nửa đùa, nửa thật :
- “ Hải Âu ở đây, cái chức giám đốc kinh doanh gửi lại cho chồng tương lai à ?!’’. Những lúc như thế, chị chỉ cười rồi lảng sang chuyện khác.
Thế là đã ba năm rồi, nhanh thật. Ba năm qua, chị chưa một lần về lại thủ đô. Nhớ Hà Nội thế! Ba năm qua, chị cũng không nhắn một dòng tin nào, không nhận một cuộc điện nào của anh, mặc anh ba năm chờ đợi, ba năm gửi tin đi trong vô vọng… Chị chưa bao giờ nghĩ sẽ tha thứ cho anh.
Cô bạn thân thường thủ thỉ : “Còn giận là con yêu”. Ừ, thì chị có chối đâu, chị vẫn yêu anh đấy. Yêu đấy nhưng sẽ không tha thứ, mà cũng chính vì yêu nên chị không thể tha thứ. Cứ mỗi lần nhớ tới, vết thương lòng chưa một lần lành miệng lại ứa máu, nhói đau. Mặc ba năm qua anh bao lời giải thích, mặc ba năm qua bao lời anh xin lỗi… Chị vẫn không trở về, không tha thứ…
Kể từ “một đêm đau” trong mùa hè năm ấy, chị cảm thấy vô cùng hoang mang, chán nản, mất niềm tin… Chị trốn khỏi công ty một tháng, nhiều đêm lang thang vô định trên đường, rồi về nơi ẩn náu an toàn của chị trong căn hộ giữa lòng Hà Nội.

Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 119: Anh! Em đã về đây (phần 1) - Ảnh minh họa: deviantArt

Không một sự giúp đỡ. Không một lời khuyên bảo. Không cả sự ủng hộ nhiệt tình của con bạn thân. Thậm chí, chị cũng không còn muốn quay lại với công việc. Chị đã phải chứng kiến tận mắt cảnh phản bội của Thắng, người mà chị nghĩ, mình sẽ tôn thờ cho đến tận cuối đời. Vì thế, chị ra đi và ở lại đây - trên vùng núi cao này. Và thật may, điều đó cũng có tác dụng phần nào.
Chị rời mắt khỏi khoảng không, nhìn về phía chiếc điện thoại đang reo inh ong - có tin nhắn mới.
‘’ Anh biết rằng em đang uống café nhé. Trời lạnh, em nhớ mặc đủ ấm nha. Yêu và nhớ’’.
Chị mỉm cười. Đã thật lâu rồi, anh không còn nhắn những dòng tin như xin lỗi, như mong chị trở về. Chỉ là những lời động viên, an ủi, chỉ là những dòng tin dặn chị thế này, thế kia… Vẫn in như những chuyến công tác xa ngày xưa của chị, như chưa từng có chuyện hai người giận nhau, chưa từng có chuyện chị ra đi, mặc anh ba năm qua ra sao, thế nào, chị không cần quan tâm, không cần biết. Đã bao lần chị muốn gửi một dòng tin gì đó lại cho anh, muốn nhắn cho anh biết chị nhớ anh đến nhường nào và nhớ đến ra sao… Nhưng, lòng tự cao không cho phép chị làm thế.
Anh đã phản bội chị - dù đó là lí do gì như bao lần anh giải thích đi nữa - thì anh cũng không đáng được tha thứ, không đáng được nhận một dòng tin nào từ chị. Cúp điện thoại, chị lật bâng quơ mấy trang dự án.
Cánh của phòng bật mở và Vũ Hùng, một trong những người điều hàng đầu của dự án bước vào. Theo sau anh là một phụ nữ, dáng vẻ cứng nhắc trong bộ quần áo nâu đen sang trọng. Có chuyện gì nhỉ?
Chị đứng dậy, cúi đầu chào. Hùng khẽ cười, nhìn về phía người phụ nữ nọ.
- Sanatha, đấy là bà Kininawa - Phó chủ tịch tập đoàn. Bà Kininawa muốn bàn cụ thể hơn với cô về phương án cấp phát điện và kế hoạch cho dự án đầu năm 2009. - Tất nhiên anh ta nói bằng tiếng Anh.
Hơi bất ngờ, nhưng chị vẫn giữ được thái độ bình tĩnh. Tự tin bắt tay và chào bằng bằng mấy câu tiếng Nhật - thứ ngôn ngữ mà dù cần cù luyện tập trong suốt mấy năm qua chị vẫn không sao nói cho lưu loát. Và, chỉ có mấy câu chào thế thôi, chị vẫn quay về với thứ tiếng trung thành của mình - English.
Cả buổi ngày hôm ấy, chị không rời văn phòng một phút. Cuộc “bàn cụ thể hơn” ấy kéo dài từ sáng cho đến tận chiều tối. Xong, cũng là lúc chị và Vũ Hùng lên ô tô đưa bà ấy về lại Sài Gòn để 9h tối bà bay về Nhật.
Quay về, hai người ngồi lại một quán café ven hồ. Ánh đèn sáng lấp lánh bên những chùm nho giả cùng khúc nhạc My love khiến chị cảm thấy vô cùng thoải mái. Chiếc ghế đá bên hồ, một cô gái đang ngồi đan khăn. Giữa cái thành phố không có mùa đông này mà lại có cô gái ngồi đan khăn. Kỳ lạ chưa? Chắc cô này là người xứ Bắc, hay có người yêu xứ Bắc nên đan khăn gửi tặng. Và chị nhớ, nhớ mùa đông năm nào… chị cũng vẫn thường đan tặng khăn cho anh. Người ta nói, yêu nhau là không được tặng khăn, nhưng chị cho rằng đan khăn cho người mình yêu là mang lại hơi ấm cho người ấy. Còn anh thì thường trêu, cười : “Anh quàng chiếc khăn này là cả đời anh bị em thâu tóm”. Ôi, chị nhớ Hà Nội, thèm biết bào chút mùa đông Hà Nội, thèm biết bao ánh mắt âu yếm, và nụ cười tinh nghịch của anh… Biết rằng, anh cò còn quàng chiếc khăn chị tặng.
- Hải Âu này, em đã suy nghĩ về lời anh đề nghị chưa?!
Chị giật mình thoát ra khỏi ý nghĩ, ngơ ngác.
- Gì ạ, anh?!
- Anh nói rằng, em đã suy nghĩ gì về chuyện anh nói với em chưa?!
Im lặng.

Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 119: Anh! Em đã về đây (phần 1) - Ảnh minh họa: deviantArt.com

Ba năm qua, Vũ Hùng luôn luôn đi bên cạnh chị, song hành cùng bao niềm vui, nỗi buồn, thành công, thất bại với chị. Những lúc chị cảm thấy mình gần như thất bại trong bất cứ việc gì thì anh ấy ở bên, động viên, an ủi, tế nhị giúp đỡ mà vẫn không làm tổn thương đến cái lòng tự cao thái quá của chị. Chị sẽ không thể nào yêu được nơi này, nếu như nơi này không có anh.
Nhớ ngày đầu tiên triển khai dự án, dự án của chị đưa ra không chính xác, con số không chuẩn và không khớp. Chị bị cấp trên mắng, cấp dưới hậm hực. Vì chị mà cả phòng phải họp lên họp xuống hết ngày không xong. Bước ra khỏi văn phòng là chị oà khóc, chị khóc nức nở như một đứa trẻ.
Tủi thân, buồn chán, không một lời động viên, không một lời an ủi… Chị thấy mình thật là cô độc. Đúng lúc đó, anh bước tới, ngượng ngịu và bối rối đưa tay áo đồng phục trắng muốt của công ty về phía chị: “Tôi không tìm được khăn giấy, thì thôi, cho mượn tạm áo đồng phục vậy’’.
Và thế là hai người trở thành bạn. Đi đâu anh cũng có chị, và hễ có chuyện gì chị cũng gọi anh. Chỉ có điều, trong trái tim chị, anh mãi chỉ như một người bạn, một người anh. Chỉ vậy thôi, vì trái tim đâu thể chứa hai người. Huống hồ, trái tim chị đâu còn thuộc quyền sở hữu của chị nữa.
Ngày liên hoan chia tay những đồng nghiệp, mọi người về lại công ty, chị ở lại. Anh về Hà Nội, chị không về. Chuyện của chị, anh hiểu. Vì thế, anh chẳng khuyên chị lời nào, chỉ hứa sẽ thường xuyên lên thăm.
Những ngày đầu ở lại nơi đây, những cuộc điện thoại và những dòng tin nhắn của anh là thứ chi mong chờ nhất. Nó làm người con gái mềm yếu nhưng lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ như chị ấm lòng giữa chốn rừng núi xa xăm này. Ấy vậy mà, ba năm qua, anh vẫn chờ ở chị một câu trả lời…
Xoay tròn li café trong tay, chị không dám nhìn vào mắt anh - đôi mắt vẫn thường nhìn chị với tất cả sự yêu thương, trăn trở, vỗ về.. Đôi mắt làm ấm tim chị trong bao mùa đông lạnh giá.
- Hải Âu, hay cho anh và cũng là cho em cơ hội. Ba năm qua, chưa đủ dài để em quên một chuyện tình, nhưng cũng đâu qua ngắn để em hiểu anh yêu em đến nhường nào. Hải Âu…
Anh nắm lấy bàn tay chị siết chặt, chị để nguyên tay mình trong tay anh.
Chị nhận lời là bạn gái của anh, nhưng chị muốn anh đừng vội công bố. Hãy cho chị thời gian, chị muốn gói gém những kỷ niệm cũ thật chặt. Anh nghiêm mặt.
Anh không thể chịu đựng thêm em nữa !
Chị ngơ ngác…
- Sao em cứ bắt anh càng ngày càng yêu em hơn vậy nhỉ ?! - Và anh phì cười, ôm lấy chị, thủ thỉ - Hãy gói ghém những kỳ niệm ấy thật chặt, em nhé. Trái tim em đã chứa 2/3 dung lượng về chuyện đó rồi, nếu vẫn có những thứ em không muốn quên thì chỉ nên chứa thêm 1/6 nữa thôi, 1/6 còn lại để dành cho anh.
Chị khóc, những giọt nước mắt hạnh phúc lăn tròn trên má. Anh cuống quýt tìm khăn giấy. Không có. Anh nhăn nhở: “Cho mượn tay áo này !”. Chị đợi chị ngẩng lên, anh liền đặt vào môi chị nụ hôn, dịu ngọt.
Anh muốn chị trở lại thành phố làm việc. Chị ngỡ ngàng như vừa nghe một tin thật kinh khủng. Anh nhìn chị, ánh mắt chợt buồn.
Chị chưa có ý định sẽ quay lại thành phố dù nhớ Hà Nội lắm, nhớ góc nhỏ liêu xiêu những quán cóc ven hồ lắm, nhớ con phố Nguyễn Du nồng nàn hoa sữa lắm…. và nhớ anh lắm, Thắng ạ… Nhưng, chị không muốn về, chị sợ những ký ức ngủ vùi sống dậy. Sợ tình yêu chị dành cho Thắng bao ngày qua nén chặt lại vùng lên…
Chị nhìn Vũ Hùng, và chỉ thế thôi, nước mắt chị lại rơi rồi. Anh không nói, kéo chị vào lòng ôm thật chặt. Anh hiểu chị, hiểu chị chưa thực sự có thể cùng anh xây dựng một tổ ấm. Anh hiểu đôi mắt kia vẫn dõi theo nơi nào, cánh chim Hải Âu kia vẫn hướng về một phía. Nhưng anh đang cố gắng vun đắp, cố gắng giữ gìn, anh hi vọng hạt tình trong lòng chị sẽ nảy mầm, và hạt tình ấy sẽ là của anh...
(Còn nữa - đón nghe vào thứ 7 tuần tới!)

Tổng Hợp LInk Các Trận Đấu



Thứ Năm, 25 tháng 2, 2010

Album Mùa Thu Cho Em - Lê Hiếu & Phương Vy


[Blog.Tivi360.Com]






Thông Tin Album

Mùa Thu Cho Em - Lê Hiếu & Phương Vy

Lời nhắn: CD vừa được phát hành vào ngày 05/02 với 11 ca khúc trữ tình đã quá nổi tiếng qua nhiều giọng hát 'lão làng' VN, nay được Music Faces hòa âm mới lại với giọng hát của Lê Hiếu & Phương Vy. CD được thiết kế công phu, bìa đĩa và booklet đẹp, sang trọng. Phần nhạc được hòa âm du dương như đưa người nghe vào không gian của một phòng trà. Giọng hát của Lê Hiếu thì khỏi phải nói, rất tình cảm, rất 'công tử' trong "Lâu Đài Tình Ái", "Xin Còn Gọi Tên Nhau",... Còn Phương Vy thì đang bước trên một thử thách mới với dòng nhạc trữ tình

Thứ Ba, 23 tháng 2, 2010

Blog Radio 118: Đôi tình nhân mùa xuân


[Blog.Tivi360.Com]











:dl:

Bạn đang nghe Blog Radio 118!

Các bạn thân mến, khoảnh khắc giao thừa chào một mùa xuân mới đầy niềm tin và hy vọng đang đến gần! Giờ phút này đây, những người con xa quê hẳn đã kịp về với gia đình đón một cái Tết sum vầy hạnh phúc. Nhưng có ai đang nghe Blog Radio phải đón Tết xa nhà không? Blog Radio dành tặng chương trình hôm nay gửi tặng các bạn những sắc hoa dệt nên mùa xuân quê hương. Những câu chuyện, những dòng cảm xúc về cánh đào phương Bắc và sắc mai vàng phương Nam không chỉ dừng lại ở sự cảm nhận mà còn là ký ức, kỷ niệm với những ai thật lâu chưa được ăn Tết quê nhà, làm dầy lên trong những người con đang cùng gia đình đón Tết những tình cảm yêu thương đặc biệt mỗi người chỉ tìm thấy trong ngày Tết cổ truyền.

Mời các bạn cùng Blog Radio bước vào khu vườn mùa xuân, không gian xúc cảm với cánh hồng đào và cánh mai vàng qua hai bài tản văn gửi từ email của bạn đọc Hoài Hương.
Mời bạn click vào đây để nghe và tải file Blog Radio 118: Đôi tình nhân của mùa xuân - Ảnh minh họa: Chip
Mời bạn click vào đây để nghe và tải file Blog Radio 118: Đôi tình nhân mùa xuân - Ảnh minh họa: CuTít
  • Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
1. Không thể không nhớ tới câu thơ cổ của thi sĩ thời Đường bởi không thể không ngây ngất khi ngắm cả một vừơn đào Nhật Tân trong ánh nắng những ngày giáp Tết đầu xuân Sài Gòn. Trời Sài Gòn những ngày này thật lạ,sáng mù sương se se, chiều xuống gió heo heo, đêm về không khí như được ướp đá mát lạnh, chỉ có chút nắng giữa trưa. Hình như Sài Gòn được chia cái rìa vươn dài xuống phương Nam từ những cơn gió mùa đông bắc rét đậm của Miền Bắc, hay là cái khí lạnh đã theo những cây hoa đào “hành phương Nam”, để giữ cho vẻ đẹp của đào không bị nắng Sài Gòn làm “rám” cánh đào. Những cây Bích Đào, cánh hoa tròn xinh, sắc thắm cứ rực lên lồ lộ quyến rũ, những cành Đào phai cánh mỏng trong suốt, nõn nà, ửng hồng, e ấp hoang ảo. Và trên đất Sài Gòn, giữa nắng gió phương Nam, đào Nhật Tân- Hà Nội như nàng tiên nữ đẹp phiêu dạttrong muôn hoa xuân phương Nam.
2. Có lẽ cành đào đầu tiên vào phương Nam là cành đào của làng hoa Ngọc Hà được Vua Quang Trung - Nguyễn Huệ sau khi đánh tan 20 vạn quân Thanh, giải phóng Kinh thành Thăng Long, vào ngày mùng 5 Tết, gửi vào Phú Xuân tặng Công chúa Ngọc Hân báo tin chiến thắng. Và kể từ mùa xuân đầu tiên đất nước Việt Nam thống nhất, Nam- Bắc sum họp một nhà tháng 4.1975, những cành đào Nhật Tân - Hà Nội đã xuôi đường thiên lý Bắc- Nam, qua sông, băng đèo, vượt núi , vào phương Nam góp sắc màu xuân “ánh hồng” tuyệt đẹp.Đào như một nhan sắc mong manh sương khói diễm lệ, như một vẻ đẹp vừa quyến rũ vừa hư ảo, khiến người ngắm hoa như lạc vào một cõi mơ mộng đắm say liêu trai.
Và có lẽ thế mà Đào lúc nào cũng được nâng niu, ưu tiên ở một góc đẹp nhất trong khu chợ hoa hay khu trưng bày cây cảnh trong công viên, có nhiều bóng cây che phủ không cho ánh nắng táp xuống, lại được bao bọc xung quanh nhiều cây nước đá phả hơi mát làm dịu cái nóng, để Đào như vẫn được tắm trong gió lạnh phương Bắc, mà yên tâm phô diễn sắc đẹp cho người Sài Gòn ngắm nhìn.
Người Sài Gòn cũng rất biết cách thưởng thức Đào, dù đã quen với hoa mai. Họ không khác với người Hà Nội gốc khi chọn cho mình những cây đào thế, với nhiều dáng vẻ rất đẹp: Long giáng, Phượng vũ, Bạt phong, Song thụ, Huynh đệ đồng khoa, Mẫu tử, Tráng sĩ tung hòanh, Trực xiên, Tam đa, Ngũ phúc, Độc hành, Túy ông, Thượng mã, Giai nhân… Còn đào cành, thì luôn chọn những cành đào có dáng thế tròn, cành nhỏ quấn quýt tụ hội, như một sự tròn đầy viên mãn, hay có dáng vươn cao như một sự phát đạt thăng tiến…còn hoa cũng là sự kén chọn khá tỉ mỉ. Nụ phải đầy mập mạp, có chấm hồng sẫm với bích đào,hay phớt hồng với đào phai, các nụ phải gần sát nhau, không cách xa rời rạc, nụ cũng phải có đủ 3 tầng, từ nụ già, nụ tơ đến nụ mầm để hoa nở liên tục trong 3 ngày Tết, và hoa không bị thưa thớt.
Mời bạn click vào đây để nghe và tải file Blog Radio 118: Đôi tình nhân của mùa xuân - Ảnh minh họa: Chip
Mời bạn click vào đây để nghe và tải file Blog Radio 118: Đôi tình nhân mùa xuân - Ảnh minh họa: Chip

3. Nơi sảnh đón làm thủ tục nhập cảnh cho Việt Kiều về quê ăn Tết dân tộc ở sân bay Tân Sơn Nhất, ngòai những trang trí đặc trưng của ngày Tết, lúc nào cũng có 2 cây mai vàng - đào bích đứng sóng đôi, tượng trưng cho Bắc - Nam thống nhất, sum họp một nhà. Cây đào bích có dáng thế của cánh chim đang bay,Việt Nam đang trong vận hội mới để phát triển và hội nhập, hoa nở rất đẹp. Tôi đã chứng kiến rất nhiều người khi đi ngang qua đã cố dừng bước ngắm hoa với nhiều ánh mắt chứa đựng không chỉ là trầm trồ vẻ đẹp của hoa mà như ẩn dấu những kỷ niệm xa xưa đầy tâm trạng.Một thiếu phụ có tên Hoa Xuân, Việt Kiều Úc, đứng tần ngần, chùng chình bên cây hoa đào, ngượng ngịu khi được hỏi thăm: ”Hoa đẹp quá,đã lâu lắm tôi mới được thấy tận mắt một cây đào Hà Nội thật sự. Cách đây hơn 30 năm, tôi cũng đã một lần được thấy khi còn nhỏ, trong Hội Hoa xuân năm đầu tiên đất nước thống nhất, ở trước cửa Dinh Độc Lập.Vâng, bên Úc cũng có hoa đào, nhưng nhập của Nhật hay nước nào đó, không đẹp và không thân thuộc như đào Hà Nội”.
Một lần khác, tôi thấy có cụ bà trong chuyến bay từ Pháp về, cụ cũng đứng rất lâu bên cây hoa đào, nói gì đó một mình. Tôi lại gần, xem cụ có cần giúp đỡ, thì thấy cụ lúng túng nói bằng thứ ngôn ngữ rất lạ,tôi hỏi lại cụ bằng tiếng Việt, cụ lắc, hỏi tiếng Anh cụ cũng lắc, chuyển qua hỏi tiếng Pháp, cụ mới chậm rãi nói: ”Tôi người Việt, nhưng là dân tộc H’Mông, tên ngày bé của tôi là Mỉ, quê tôi xa lắm, trên miền núi cao ở Sapa, xa quê lâu lắm không còn nhớ gì hết, chỉ nhớ màu hoa đào khi xuân về, nhà tôi khi xưa trước cửa có trồng một cây đào, nó bằng tuổi tôi, không biết bây giờ còn không. Nhìn cây đào này, ký ức đang dần trở về trong tôi…”
Và không hiếm khi chứng kiến cảnh các em bé người Việt, chỉ trỏ hai cây hoa mai - đào, líu lo ngọng nghịu thứ tiếng Việt không dấu, và đến bên cây đào vuốt ve cánh hoa trìu mến, lạ lẫm trong sự thích thú. Không ít lần thấy những ông- bà già đứng lặng trước cây hoa đào, lén lau một giọt nước mắt, cả một thời thanh xuân của họ có lẽ ùa về cùng lúc khi nhìn thấy màu hoa đào của hòai niệm.
Ảnh minh họa: Blog Thích Chân Thiện
Mời bạn click vào đây để nghe và tải file Blog Radio 118: Đôi tình nhân mùa xuân - Ảnh minh họa: Chip

4. Không biết bắt đầu từ mùa xuân nào, sắc hồng của hoa đào Hà Nội đã có trong các trang trí xuân của Sài Gòn, đào luôn sánh vai bên mai vàng phương Nam như một đôi tình nhân mùa xuân không tách rời. Và cũng như một sự đón đợi bí ẩn của những người yêu hoa ở phương Nam, ai cũng háo hức chờ những cành đào đầu tiên vào Sài Gòn như chờ một người tình. Sắc hồng của hoa đào như một sự quyến rũ mê hoặc trong nắng phương Nam, làm cho những người dù tính cách có mạnh mẽ đến thế nào mà nhìn những nụ đào hàm tiếu, những cánh đào mềm mại, mong manh, hồng tươi, cũng dịu lòng.
Vườn hoa Tao Đàn, Hội Hoa xuân, đường hoa Nguyễn Huệ, các công viên lớn nhỏ trong thành phố …, đào Nhật Tân - Hà Nội như nàng tiên thướt tha, đẹp thanh thóat giữa muôn ngàn lòai khoe sắc vườn xuân, những dáng thế đào cổ thụ tạo một phong thái Thăng Long- Hà Nội ngàn năm, như mang cả thần thái thanh lịch, tinh tế, vẻ đẹp cổ xưa của kinh thành vào phưong Nam, cho người Sài Gòn như đắm như say. Và cả con đường hoa Nguyễn Huệ, như duyên dáng hơn trong sự điểm xuyết của những cây đào được mang một cách kỳ công từ Hà Nội vào. Những cây đào cổ kính mang vẻ đẹp như một câu chuyện thần thoại cổ tích xưa đứng trước những tòa nhà cao tầng lộng lẫy trên đường hoa như một sự tương phản thú vị, giống một sắp đặt nghệ thuật giữa mầu sắc và hình khối, giữa vẻ đẹp thần tiên của tự nhiên với sáng tạo của con người , tô điểm thêm sắc thái cho một xuân phương Nam nhiều phong vị hấp dẫn.
Nhiều công viên trong thành phố, cũng bị hấp lực của sắc hồng hoa đào, nên không còn lạ,khi chen vào màu vàng rực rỡ của hoa mai như làm nền, là những cây đào Hà Nội e lệ trong màu hồng, để những thiếu nữ Sài Gòn khi đứng bên hoa đã làm nhiều đôi mắt nam nhân ngẩn ngơ, hoa và người “nhân diện đào hoa tương ánh hồng”, một bức tranh mùa xuân thấm đẫm chất thơ.
5. Sài Gòn, phương Nam, đang vào Xuân, các con đường ngập hoa và sắc màu mùa Xuân. Trong cái gió nắng, trong hương xuân tràn trên phố, hoa đào Hà Nội không chỉ là làm đẹp sắc xuân phương Nam mà như một biểu tượng “ngàn năm thương nhớ đất Thăng Long” của người Sài Gòn-TP.Hồ Chí Minh, người phương Nam hướng về 1000 năm Thăng Long- Hà Nội.
Mời bạn click vào đây để nghe và tải file Blog Radio 118: Đôi tình nhân mùa xuân - Ảnh minh họa: Bùi Vinh

  • Mai vàng phương Nam - Linh hoa mùa xuân
Thật lạ, dải đất cong cong hình chữ “S” nhỏ bé, thế mà ông Trời ban cho mùa xuân phương Bắc – phương Nam hai khí sắc khác nhau lạ lùng. Phương Bắc lạnh, ẩm ướt, sương – mưa giăng mắc. Phương Nam nắng ấm tràn trề như rắc vàng mật. Và hoa, cũng kì lạ, cùng một họ nhưng phương Bắc là sắc Đào hồng đỏ tuyệt mĩ, kiều diễm như má hồng môi son thiếu nữ, còn phương Nam – vàng rực cánh Mai, sang cả quí phái nhưng đầy phóng khoáng của miền nắng gió.
Cũng không hiểu từ khi nào và như thế nào mà những cây mai rừng đã “vượt thoát” khỏi các triền núi cao ngất lởm chởm đá, để rồi có mặt như một sứ giả mùa xuân ở khắp vùng châu thổ phương Nam, hay chính do những thần tiên theo ý Trời ban tặng cho miền đất này loài hoa tượng trưng cho mùa xuân nơi những khí chất đặc biệt không loài hoa nào có được.
Ở những lễ hội hoa, “Tứ hữu”: Mai – Lan – Cúc – Trúc luôn là tâm điểm, và Mai, bao giờ cũng đứng hàng đầu. Trong vườn xuân rực rỡ đủ các loài kỳ hoa dị thảo, hồng nhung kiêu sa lộng lẫy, mẫu đơn loan phụng sang trọng, thủy tiên nguyệt cầm thơm ngát… hoa Mai nổi bật lên với dáng vẻ cứng cáp của thân gốc, mạnh mẽ của những cành đâm ngang sổ dọc, dịu dàng mềm mại của những đường uốn cong, mảnh mai quí phái của cành hoa và màu vàng cứ rực lên trong nắng,hòa lẫn vào nắng, cho người ngắm hoa phải say, cái say ngấm từ từ như uống ly rượu ngọt.
Ảnh minh hoa: Vietnamnet
Mời bạn click vào đây để nghe và tải file Blog Radio 118: Đôi tình nhân mùa xuân

Hoa Mai không đẹp lồ lộ như các loài hoa khác, mà kín đáo phô diễn vẻ đẹp tiềm ẩn của mình, chỉ có con mắt nhìn, có tâm cảm được mới nhìn thấy vẻ đẹp đó. Từ dáng cây theo những thế tượng trưng: Long – Phụng – Phong – Vân – Sơn – Thủy…, dáng cành Tam Tài: Thiên – Địa – Nhân, Bốn phương: Thượng – Hạ - Tả - Hữu, đến búp trên cây: búp tròn như hạt cườm là những chùm hoa vàng đang ẩn náu chờ đúng thời khắc bung nở, búp hình móng gà là nơi ẩn thân của những lá non xanh trong như ngọc. Khi hoa nở, lá chồi ra điểm xuyết cho màu vàng mai thêm quyến rũ. Và hương hoa, không phải ai cũng biết được mùi thơm của Mai vàng. Nó là một thứ hương gọi là “ám hương”, chỉ khi đêm xuống, tiết trời hơi se se, vạn vật ngủ yên, lúc ấy tâm người cũng phải tịnh không vọng động thì mới cảm nhận được hương thơm thanh khiết đầy bí ẩn lẩn quất, càng tịnh, hương thơm càng tỏa ra… Chính điều này cũng tạo nên cốt cách của Mai.
Có lẽ thế mà Mai đã song hành cùng nhiều nhà thơ xưa nay. Mai đã đi vào thơ Thiền sư Không Lộ thời Lý,… nhà sư Huyền Quang Tôn Giả, một trong ba vị Thiền Tố Trúc Lâm thời Trần, Mai có mặt trong thơ Thần của Nguyễn Trãi thời Lê, được Nguyễn Du, triều Nguyễn mượn để ví vẻ đẹp của chị em Thúy Kiều, Thúy Vân. Rồi tới Tản Đà, Nguyễn Đình Chiểu, mãi như một tri âm tri kỉ trong thơ của mình. Những năm tháng chiến tranh chống Mỹ khốc liệt đầy gian khổ hy sinh , nhưng Mai trong vần thơ của Thanh Hải, Chế Lan Viên, Thanh Thảo… vẫn đằm thắm và chứa đựng bao tình yêu trong từng cánh mai. Người quân tử phương Đông cũng lấy Mai tượng trưng cho khí tiết của mình, như Chu Thần Cao Bá Quát với câu thơ để đời:
Thập tái luân giao cầu cổ kiếm
Nhất sinh đề thứ bái hoa mai
Mười năm chu du tìm gươm cổ
Cả đời chỉ cúi lạy hoa mai”.

Mời bạn click vào đây để nghe và tải file Blog Radio 118: Đôi tình nhân mùa xuân - Ảnh minh họa: Quynhonese

Khi những cơn mưa mùa vừa chấm dứt, tiết trời heo may về đêm như ủ sương cho những gốc mai, cái nắng hanh như vuốt nhẹ thức tỉnh mầm lộc mai.. Và lúc những bầy chim én lũ lượt làm tổ báo hiệu Xuân đến Tết về. Tết ở phương Nam có hai đặc sản không có miền nào sánh được: Dưa hấu - Mai vàng. Không có mai thì không còn là Tết, hoa chỉ nở rộ trong 3 ngày Tết nhưng sắc vàng nắng theo suốt cả năm. Những ngày đầu xuân, mai từ các vườn cây đổ dồn về khu thị tứ, về phố chợ, những cây mai đặc kín nụ xanh tròn, loáng thoáng vài chiếc lá non xanh tơ, điểm xuyết vài nụ vàng chúm chím, tạo nên không khí Tết. Nhà giàu đem cả cây mai về nhà, nhà nghèo dù khó đến đâu cũng cố kiếm một nhành mai nhỏ bày trên bàn thờ tổ tiên ông bà. Mai không chỉ là hoa để trang trí cho sắc màu Tết, mà còn là biểu tượng Phúc – Lộc trong năm, mai như vị thần linh tiên đoán tương lai trong năm mới. Nếu mai nở hoa rộ trong ba ngày Tết, cánh hoa đều đặn, sắc vàng tươi là năm đó gia chủ phúc lộc mỹ mãn. Nếu hoa nụ héo, rụng, cánh hoa bé quăn, thì gia chủ sẽ gặp nhiều khó khăn vất vả. Mai là buồn vui một năm mới… nên đối với Mai, không chỉ gượng nhẹ nâng niu “hứng hoa”, mà còn cả sự tôn kính ngầm như “linh hoa” của Xuân. Hết Tết, dù hoa đã rụng hết, không vứt bỏ cành mà giâm dưới đất để trồng thành một cây mai cho mùa Xuân tới.
23 đưa ông Táo, em đóng hộp kỹ lưỡng một cành mai nhỏ đầy nụ, gửi bảo đảm theo đường chuyển phát nhanh ra phương Bắc… Em gửi nắng phương Nam để những ngày xuân của anh thật ấm dù không em. Anh khi nhận được đã cẩn trọng cắm vào bình gốm xanh ngọc thật đẹp, lại đốt thêm một cây nến bên cạnh để hoa đỡ bị lạnh. Giao thừa, bên hai ly rượu đầy, anh nín thở nhìn những nụ mai động đậy tách vỏ xanh hé màu vàng mở rồi bung từng cánh một… nắng phương Nam, Xuân phương Nam đang ở bên anh thật gần… Anh tự cụng hai ly rượu mơ màng:

Blog Radio 117: Cầu hôn lần nữa!


[Blog.Tivi360.Com]











:dl:

Blog Radio - Tôi gặp người con trai đó vào một ngày nắng mới trên vùng đất cao nguyên lộng gió. Thị trấn nhỏ bé của tôi không nhiều người lắm, chủ yếu là người khắp nơi đến nhưng hầu hết thì tôi không xa lạ một ai, anh ta xuất hiện với vai trò người chủ mới của mảnh đất café kế bên mảnh đất của tôi khiến tôi đặt biệt chú ý. Hôm ấy là ngày tôi lên thăm rẫy của mình sau một tuần mưa dài tầm tã, tôi nhìn một người mới lạ lẫm, một chàng trai trẻ, và anh ta đang lúi cúi quan sát vùng café bên cạnh, tôi hỏi người coi rẫy của tôi:

- Anh ta là ai thế ?

- Người chủ mới đó anh, anh ta trông coi mảnh đất đó, trông anh ta không giống một người làm vườn cho lắm, nhưng cái cách anh ta chăm sóc café chứng tỏ anh ta cũng có kiến thức, và hình như anh ta đang muốn làm thay đổi mảnh đất đó của mình.
Quả là một người đáng để làm quen, và cả ngày hôm ấy tôi ở lại rẫy nói chuyện với anh ta, cậu con trai có dáng ngừời khá cao, gương mặt hơi khắc khổ, tuy không mập mạp cho lắm nhưng nhìn có phong cách, anh ta không phải là ông chủ, chỉ là lên đây chăm sóc café giúp cho ông chú của mình, ông chú đi nước ngoài và giao cho anh ta 1 năm, tôi hơi ngạc nhiên :
- Anh bảo anh chưa từng trồng cà phê, vậy sao chú anh có thể tin tưởng giao cho anh chừng này hecta?
Cậu con trai mỉm cười:
- Nhưng tôi biết cách làm vườn đấy, chưa chắc là thua anh đâu, hơn nữa tôi tốt nghiệp đại học nông lâm mà, mà chú tôi cũng giàu có lắm, nếu vụ này thua lỗ thì cũng không sao cả.
- Sao anh không ở thành phố tìm một công việc hay hơn, lên vùng đất nắng gió này làm gì, nơi đây không thích hợp cho một cậu công tử như anh.
- Anh bảo tôi công tử à, nhìn tôi đây này, tôi chẳng giống ai cả, trông tôi tàn tạ thế này đây, gầy xác xơ, với lại việc gì cũng có lí do của nó anh ạ!
- Ừ nhỉ, tôi quên mất, thế anh lên đây vì cái gì nào, mộng làm giàu à, tỉ phú café à. Tôi vừa nói vừa cười ranh mãnh
- Không, vì một người con gái, và vì tôi yêu cô ấy.
Anh
Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 117: Cầu hôn lần nữa.

Và đây là câu chuyện mà anh con trai kể cho tôi nghe:
“Đó là một người con gái đẹp, cô ấy đẹp lắm, lại hiền hậu nữa. Nhưng cô ấy đã có chồng, hai người yêu nhau từ thời sinh viên, trong mắt mọi người đó là một cặp hoàn hảo. Khi ra trường, cô gái đi dạy, anh kia về làm cho công ty một người quen, giao dịch mua bán café ở thành phố, chả liên quan đến những gì anh ta đã học nhưng hái được khá nhiều tiền và họ cưới nhau. Thời gian đầu là khoảng thời gian hạnh phúc của cả hai. Nhưng cái nghề giao dịch mà, nó sinh ra biết bao nhiêu thứ khác, nhậu nhẹt, tiệc tùng rồi rỗi hơi ăn chơi, trai gái, rồi cá độ. Tiền làm anh ta thay đổi con người nhanh như chớp, khi có bất kì cuộc vui nào, nhất là đá bóng, sẵn tiền là anh ta lại lao vào như thiêu như đốt, thắng thì đem tiền tung hô, thua thì anh ta chả giống ai cả, điên rồ, hằn học, suốt ngày gầm gừ, anh ta chẳng còn thiết tha gì với cô vợ của mình.Và cuộc sống của hai người bắt đầu lâm vào bế tắc, bao nhiều lần cô ấy khóc lóc, van xin, bao nhiều lần hứa hẹn, chuộc lỗi nhưng rồi anh ta vẫn thế, đam mê nghiệp ngập một cách mê muội, tình yêu của cô không thể lay chuyển được anh, cuộc sống trở nên khủng hoảng, cô gái gầy sọp đi, rồi cho đến 1 ngày, cô viết giấy ly hôn…”
- Khoan đã, thế còn anh, anh có liên quan gì đến họ nào. Tôi ngắt lời anh ta giữa chừng.
- Tôi ư, tôi không có mặt trong câu chuyện đó, nhưng tôi yêu cô ấy, yêu rất nhiều, và khi cô ấy quyết định ly hôn, cũng là lúc tôi muốn cầu hôn cô ấy. Cô ấy bảo tôi, cho cô ấy thời gian chia tay người chồng nghiện ngập đó, cô ấy sẽ đồng ý lấy tôi.
- Chà cũng khó hiểu đấy, sao anh lại yêu cô ta chứ? Cô ta cũng thế, sao lại nhận lời cầu hôn của anh nhanh chóng như thế nhỉ? Nhưng rồi sao nữa, sao anh không về cầu hôn cô ta đi, sao lại lên đây, trốn chạy à, hối hận rồi à?
- Không, nhưng anh nhìn tôi đây, tôi chẳng có gì cả, tôi tay trắng, làm sao tôi có thể mang hạnh phúc cho cô ấy, bù đắp cho cô ấy những ngày đau khổ đã qua. Cũng may ông chú của tôi phải đi nước ngoài một năm, giao cho tôi mảnh đất café này, coi như cho tôi những gì tôi kiếm được, một năm sau tôi sẽ về lại thành phố và mong rằng cô ấy sẽ nhận lời cầu hôn của tôi.
a
Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 117: Cầu hôn lần nữa. - Ảnh minh họa: Esheep

Quả thật nghĩ đi nghĩ lại tôi cũng chả hiểu ra cái gì cả. Nhưng rồi câu chuyện của anh ta cũng dừng lại ở đó, anh ta không nói gì thêm, mà thật ra cũng chẳng còn gì để nói, tôi cũng im lặng, nhìn vào mắt anh ta, ở đó có cái gì đó trắc trở, nuối tiếc nhưng cũng đầy hi vọng, tôi thầm nghĩ chàng trai này cũng là một kẻ mê muội không kém.

Những ngày sau đó chúng tôi nói chuyện về rẫy, về café, về mùa thu hoạch, về giá cả thị trường… rồi câu chuyện tình của anh cũng đi dần vào lãng quên, nhưng cũng có lúc tôi nhìn thấy anh cầm những lá thư mà anh bảo là của cô gái ấy gửi lên, anh đọc đi đọc lại không biết bao nhiêu lần, nhưng tôi thì không quan tâm đến việc đó lắm, tôi chỉ ậm ừ cho qua chuyện…

Cái nắng cái gió cao nguyên đã làm con người anh ta thay đổi nhiều so với hồi mới đến. Anh trở nên vạm vỡ và rắn chắc hơn, bản lĩnh hơn, nhưng cũng trầm ngâm hơn và tôi cũng không biết trong tim anh còn người phụ nữ kia không, chỉ thấy anh hay ngồi một mình và đốt cả bao thuốc lá…
Anh ta ở đấy cũng đúng một năm, sau hai mùa thu hoạch café, rồi anh ta đến gặp tôi từ biệt về thành phố, biết trước nhưng tôi cũng ngỡ ngàng, tôi tiếc cái gì đó ở anh, có lẽ là mất đi một người bạn làm vườn hay ho, hay là tôi vẫn chưa được rõ đoạn kết câu chuyện tình của anh mà anh đã đi mất. Anh ta đến nhà tôi vào một buổi chiều muộn, lần này tôi thấy khuôn mặt anh sáng rỡ, có lẽ được về nhà hay sao mà anh phấn khích thế, tôi gửi cho anh một ít quà nhưng anh không nhận, bởi anh ta đến là để rủ tôi về nhà anh chơi. Chỉ cần một giây suy nghĩ tôi nhận lời ngay, bởi lâu nay tôi chưa có cơ hội xuống thành phố và đặt biệt là cái sự tò mò trong tôi muốn nhìn mặt cô bồ của anh ta.

Chuyến xe khách dừng lại ở bến lúc 5h chiều, sau một chuyến đi dài mệt mỏi tôi bước xuống xe mà người còn lơ lửng, anh gọi taxi và nói một địa chỉ nào đó. Ngồi yên vị trên xe, tôi hỏi anh:
- Anh bạn, chúng ta đang đi đâu đây, nhà anh à?
- Không, nhà cô ấy, tôi muốn gặp cô ấy ngay bây giờ, và tôi chắc anh cũng thế.

Tôi giật mình:
- Này này, anh liều nhỉ, lỡ cô ấy không có ở nhà, lỡ anh chồng cô ta đang đứng khoanh tay trước cửa thì sao… Anh đừng có đùa nhé, tôi không đỡ giúp anh được đâu, về nhà anh trước đi, rồi tính sau anh bạn ạ.
Anh ta cười hóm hỉnh, nháy mắt:
- Không sao đâu, chúng ta cứ đến đó, tôi sẽ bảo đảm cho anh.
a
Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 117: Cầu hôn lần nữa. - Ảnh minh họa: Chip

Quả thật tôi thấy trong người hơi lo, có gì hay ho khi đi gặp một người phụ nữ như thế nhỉ, nhất là ở nhà vợ chồng cô ta, một anh chồng nghiện ngập, hung hăng, mình lại là một người đi theo nữa chứ. Đang nghĩ miên man vài tình huống vớ vẩn, chiếc taixi phanh lại, anh ta bước xuống trước. Dù muốn dù không thì tôi cũng phải bước xuống, chứ không lẽ ngồi lì trên xe, chui khỏi xe cũng là lúc tôi nhìn thấy người phụ nữ ấy từ trong nhà bước ra, tôi cũng ngỡ ngàng, ờ thì cũng xinh, cũng hiền, nhưng có phải là tuyệt sắc giai nhân gì đâu, có gì đâu mà anh bạn này phải chết mê chết mệt. Mắt tôi vẫn không rời cô nàng, chầm chậm từ trong nhà bước ra, khoé mắt cô bắt đầu hoe hoe, dừng lại trước anh bạn tôi cũng là lúc nước mắt cô trào ra, ôm chầm lấy anh, cô ghì chặt và khóc tức tưởi.
Tôi đứng yên một chỗ, mắt tôi lúc này không nhìn cô ta nữa mà bắt đầu nhìn xung quanh, xem còn có ai nhìn thấy cảnh này nữa không biết. Cô gái buông chàng trai ra, mỉm cười vội vã nhưng hạnh phúc, quệt nước mắt, cuối đầu chào tôi và xách vali của anh ta vào nhà.
Lúc này hình như anh ta mới nhớ ra là tôi đang ở bên cạnh thì phải:
- Vào nhà đi anh
- Này, có sao không, thế tên chồng nghiện ngập của cô ta đâu rồi, có ở nhà không đấy
- Chồng cô ấy ư ? a ha là tôi đây này.
- Anh có điên không, hai người chưa kết hôn mà, mà chắc chi...
- Không, tôi là chồng cô ấy đây, là người chồng nghiện ngập cách đây một năm, và rồi cái ngày mà cô ấy quyết định li hôn, cầm tờ giấy trên tay và nhìn vào khuôn mặt đau đớn của người tôi từng yêu thương, ấp ủ suốt quãng đời sinh viên, tôi biết mình sắp mất đi thứ quý giá nhất trong cuộc đời, tôi đã gục đổ ngay dưới chân cô ấy. Tôi quyết định từ bỏ tất cả, chỉ mong giữ lại thứ cuối cùng, tôi lên cao nguyên làm vườn là để tránh xa mọi thứ, để tìm lại chính mình, tôi muốn bắt đầu lại từ đầu và bây giờ tôi về đây để CẦU HÔN cô ấy một lần nữa…
  • Blog Radio Chuyển thể từ truyện ngắn của SaKuRa – saodoingoi9292

Mời bạn click vào đây để tìm hiểu thông tin về cuốn sách Anh sẽ lại cưa em nhé! - Tuyển tập những truyện ngắn - Blog radio được yêu thích nhất trên Blog Việt năm 2008 - 2009
Mời bạn click vào đây để tìm hiểu thông tin về cuốn sách Anh sẽ lại cưa em nhé! - Tuyển tập những truyện ngắn - Blog radio được yêu thích nhất trên Blog Việt năm 2008 - 2009

 

Giải trí | Hài hước | Thông Tin | Công Nghệ | VietYeah Online. Copyright 2012 All Rights Reserved
® GHI RÕ NGUỒN "VIETYEAH ONLINE" KHI PHÁT HÀNH LẠI THÔNG TIN TỪ WEBSITE NÀY.
Bản quyền bởi VietYeah Online - Việt Nam Yeah Online - Liên hệ (info@vietyeah.com)


bloggerItems_showcase_banner
Cộng đồng Teen Nghệ An | thuy san | Sâu's Site | WapCuaTeen.Com